Trận đấu gần đây giữa Manchester United (MU) và West Ham đã gửi một thông điệp quan trọng đến HLV Ruben Amorim về vai trò thiết yếu của tiền vệ Bruno Fernandes trong kế hoạch tấn công của đội bóng. Không chỉ lập cú đúp trong trận đấu, Bruno Fernandes còn khẳng định vị trí không thể thay thế của mình trong đội hình MU.

Trong mùa giải trước, Bruno Fernandes đã thể hiện khả năng tấn công ấn tượng với 38 bàn thắng (19 bàn, 19 kiến tạo), trở thành ngôi sao tấn công hàng đầu của MU. Sự kết hợp giữa Bruno và tân binh Matheus Cunha trong trận đấu gần đây đã cho thấy sự tương đồng trong tư duy chiến thuật và khả năng sáng tạo, giúp họ liên lạc hiệu quả và tạo ra nhiều cơ hội tấn công. Cặp tiền vệ Kobbie Mainoo và Manuel Ugarte cũng đã chơi tốt trong việc kiểm soát khu vực giữa sân, tạo nền tảng cho các pha lên bóng của đội nhà.

Hiện tại, HLV Amorim đang xem xét việc kéo Bruno Fernandes xuống đá ở vị trí tiền vệ trung tâm, nhằm nhường chỗ cho Bryan Mbeumo và Cunha ở hàng công. Về mặt lý thuyết, điều này có thể tận dụng tối đa khả năng làm bóng và phát động tấn công của Bruno. Tuy nhiên, nó cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro về sự cân bằng giữa công và thủ của đội bóng, khi Bruno Fernandes không còn đảm nhiệm vai trò nguồn cung bàn thắng chính.
Nếu Bruno Fernandes không còn đóng vai trò là nguồn cung bàn thắng chính, thì ai sẽ đảm nhận trách nhiệm này? Việc kỳ vọng vào Cunha và Mbeumo có thể đòi hỏi thời gian để họ hòa nhập với đội bóng. Vì vậy, việc xem xét Bruno là trung tâm của mọi kế hoạch và để anh chơi ở vị trí sở trường là tiền vệ công có thể là một giải pháp hợp lý.
MU hoàn toàn có thể xây dựng đội hình xung quanh Bruno Fernandes, người đã chứng minh khả năng và vai trò quan trọng của mình trong đội bóng. Điều quan trọng là HLV Amorim cần tìm cách để Bruno có thể thể hiện tốt nhất khả năng của mình mà không cần phải điều chỉnh vai trò của anh để phù hợp với sơ đồ chiến thuật. Bằng cách đó, MU có thể tối ưu hóa hiệu suất của ngôi sao hàng đầu và xây dựng một đội hình cân bằng và hiệu quả.